Giá trị cốt lõi của chủ nghĩa tối giản chính là loại bỏ những thứ dư thừa, cho đến khi ta chỉ còn lại những điều thật sự quan trọng.

Thông qua quá trình bớt đi, ta học cách giảm bớt tiếng ồn trong cuộc sống — loại bỏ những sự phân tán kéo tâm trí ta đi muôn hướng.

Chính nơi đó là mảnh đất màu mỡ cho một lối sống tập trung, rõ ràng và giản đơn hơn.

Trên hành trình tối giản của mỗi người, sẽ rất hữu ích nếu ta tự đặt ra cho mình vài câu hỏi dẫn đường — rồi chiêm nghiệm chúng, và thử tự trả lời những câu hỏi của chính mình. Ví dụ như:

  • Điều gì sẽ xảy ra nếu ta sống “gọn” hơn?
  • Nếu ta tinh gọn các nhu cầu và mong muốn của mình?
  • Nếu ta giảm bớt số quyết định phải đưa ra mỗi ngày?
  • Nếu ta trân trọng và bảo vệ những khoảng trống trong cuộc sống?
  • Nếu ta chủ động giữ một khoảng đệm, khoảng thở trong mỗi ngày?
  • Nếu ta tự đặt giới hạn cho những điều ta cho phép bản thân chú ý — và những điều ta kiên quyết không để tâm?

Liệu khi đó:

  • Các giác quan của ta có trở nên nhạy bén hơn?
  • Tâm trí ta có tập trung vào điều quan trọng nhất, thay vì chạy theo vô số điều vụn vặt?
  • Ta có thể đào sâu vào những gì ý nghĩa, thay vì cứ mãi trải rộng bản thân một cách mệt mỏi?
  • Sống “gọn” hơn có đồng nghĩa với sống “nhẹ” hơn không?

Loại bỏ phần thừa

Khi lặng lẽ ngồi cùng những câu hỏi ấy — và phiên bản riêng của chúng trong mỗi chúng ta — ta sẽ bắt đầu nhận ra “phần mỡ thừa” đã âm thầm tích tụ trong cuộc sống.

Những gánh nặng mà có lẽ ta đã muốn được giải thoát từ lâu.

Và có lẽ, đây chính là phần quý giá nhất của hành trình tối giản: trong quá trình cởi bỏ ấy, ta tạo ra khoảng trống cần thiết cho những gì — và những ai — thực sự quan trọng.

Hãy sống gọn hơn. Tinh giản hơn. Thu nhỏ cuộc sống về phiên bản “đủ và tốt đẹp” của riêng bạn.