Ăn để sống hay sống để ăn? Liệu điều đó có quan trọng không? Theo nhà sinh hóa học Clive McCay — một giáo sư tại Đại học Cornell vào những năm 1930 — việc hạn chế calo đáng kể có thể kéo dài tuổi thọ ở động vật thí nghiệm. Mới đây, từ một bài nghiên cứu được công bố vào năm 2004:
Bằng cách áp dụng chế độ hạn chế calo (CR) ở mức 30‐50% dưới mức ăn uống tự do, các nghiên cứu trên nhiều loài đã ghi nhận tuổi thọ tăng lên, giảm tần suất và trì hoãn sự khởi phát của các bệnh liên quan đến tuổi, cải thiện khả năng chống chịu với căng thẳng và làm chậm sự suy giảm chức năng.
Gần đây, tui tìm hiểu về thói quen của người Okinawa trong việc thực hành hara hachi bunme, hãy ăn đến khi bạn cảm thấy no được 8 phần (trong 10).
Nhưng làm sao để tui biết mình đã no 80%?
Trong vài tháng qua, tui đã học được rằng chìa khóa ở đây là dừng ăn khi bạn bắt đầu cảm thấy no.
Tui vẫn sống để ăn, nhưng tui cũng không phàn nàn nếu có những ngày tui cảm thấy đói sau bữa ăn (đặc biệt là những lúc ăn chay vào ngày rằm), hoặc nếu thức ăn tui ăn không thấy ngon miệng. Tổng thể, tui cảm thấy có nhiều năng lượng hơn và thoải mái hơn khi áp dụng ăn no 8 phần, và chắc chắn tui không còn cảm thấy uể oải sau bữa ăn nữa.
“Người chỉ quan tâm đến những thứ đi vào bụng sẽ nhận ra giá trị thực sự của mình nằm ở những gì ra khỏi bụng.” — Imam Al-Ghazali